Una tavola imbandita nella campagna vietnamita.
Click vào đây để đọc bằng tiếng việt!
Se avete curiosità su questo articolo o sul cibo vietnamita in generale scrivetemi un commento oppure andate nella parte bassa del sito per leggere cosa hanno scritto gli altri visitatori.
L’anno scorso, quando siamo tornati in Vietnam per visitare la famiglia, abbiamo organizzato un giorno in cui tornare a casa per bruciare incenso per mio padre e i nonni defunti, e visitare i parenti… In quell’occasione, a casa dei parenti c’era una festa, chiamata anche “anniversario della morte”, e ci hanno invitato a partecipare.
L’anniversario della morte è il giorno in cui parenti, parenti, figli e nipoti si riuniscono e fanno festa per ricordare il defunto ed è un’occasione per chiacchierare in famiglia, parlare di campi, di raccolti… di affari… è un’occasione per connettersi tra loro. Collegando sangue e sangue, ogni anno i bambini imparano di più sulle loro radici, sui loro nonni… tutti sono impegnati, vanno insieme al mercato, preparano polli, anatre e preparano piatti per gli ospiti, tutti assieme.
Quel giorno hanno preparato per noi una tavola piena di piatti: riso bianco, gamberi bolliti, pollo bollito, pesce grigliato in carta di riso, involtini primavera e involtini di manzo al vapore calamari, insalata mista e una ciotola di zuppa di ossa di manzo al curry. Tutti hanno un buon sapore. Anche se eravamo solo ospiti casuali che hanno incontrato, i nostri parenti sono stati molto entusiasti e gentili con noi… hanno cantato con entusiasmo al karaoke, hanno chiacchierato e hanno riso forte. E ovviamente ha partecipato anche mio marito… Sembravano molto felici perché probabilmente era il la prima volta che hanno incontrato uno straniero che andava in una campagna remota e povera… Gli hanno fatto bere un sacco di birra per festeggiare, proprio come le donne, parlano e cantano senza differenza di età o di status… Anche quando stava per farsi tardi, avevamo bisogno di tornare in città ma sembrava che non volessero lasciarci andare, volevano comunque tenerci insieme e divertirci…
Cose come queste sono ormai molto difficili da trovare in città… mi è piaciuta molto l’atmosfera divertente, calda e umana… anche se la temperatura esterna ci faceva sudare…
Si può dire che questo è stato uno dei i momenti più divertenti della vacanza, proprio nella campagna vietnamita.
Foto scattate con Honor 20.
Năm ngoái khi chúng tôi về Việt Nam để thăm gia đình, chúng tôi đã sắp xếp 1 ngày để về quê thắp hương cho ba của Đào và ông bà đã mất, thăm bà con họ hàng…Đúng dịp đó, nhà bà con của Đào có 1 bữa cỗ, còn gọi là “đám giỗ”, họ đã mời chúng tôi thăm dự.
Đám giỗ là ngày bà con, họ hàng, con cháu quây quần, tụ họ và làm cỗ để tưởng nhớ người đã mất và là dịp trò chuyện trong gia đình, chuyện đồng án, mùa vụ…chuyện làm ăn… là 1 dịp gắn kết máu mủ ruột rà, con nít qua mỗi năm lại biết thêm về cội nguồn, về ông bà của mình…mọi người chộn rộn, cùng nhau đi chợ, làm gà, làm vịt và chuẩn bị các món ăn đãi khách, cùng nhau dọn dẹp…trong không khí vô cùng gần gũi, ấm nồng.
Hôm đó, tôi được chứng kiến khung cảnh rất bình dị và thân tình của những người bà con họ hàng của Đào, họ chuẩn bị cho chúng tôi 1 bàn đầy ắp món ăn: cơm trắng, tôm luộc, gà luộc, cá nướng giấy bạc cuốn bánh tráng, ram (chả giò) và chả bò, mực hấp, gỏi trộn và 1 tô canh cà ri xương bò. Tất cả đều hợp vị. Dù chúng tôi chỉ là những vị khách bắt đắc dĩ vô ý mà họ gặp được nhưng những người bà con, họ đã rất nhiệt tình và tươm tất đối với chúng tôi… họ hào hứng ca hát karaoke, trò chuyện và cười đùa rôm rả và tất nhiên tôi cũng tham gia… Dường như họ rất vui vì có thể là lần đầu họ gặp được người nước ngoài đi về 1 vùng quê xa và còn nghèo nàn… Họ mời tôi rất nhiều bia để chung vui, đàn ông cũng như phụ nữ, họ trò chuyện ca hát mà không có khoảng cách tuổi tác hay địa vị…Ngay cả khi trời sắp trở chiều tối, chúng tôi cần trở về thành phố nhưng dường như họ không muốn để chúng tôi đi, vẫn muốn giữ chúng tôi lại chung vui và tận hưởng…Những điều bình dị như thế này, nay rất khó tìm thấy ở thành thị…Tôi đã rất tận hưởng không khí vui vẻ, ấm áp và đầy tình người…dù nhiệt độ ngoài trời làm chúng tôi ướt đẫm…Có thể nói là 1 trong những kỉ niệm khó quên của tôi về làng quê Việt Nam.